Nước mắt, tiếng cười bên trong 'gia đình một vú' ở TP.HCM
Không thể tiếp tục “bám” hành lang bệnh viện, bà Phượng bán nhà lấy tiền thuê phòng trọ làm chỗ trú thân, cưu mang hơn 20 bệnh nhân ung thư vú từ khắp nơi đến TP.HCM hóa, xạ trị. Các bệnh nhân ăn bữa trưa tại "nhà một vú" sau khi trở về từ bệnh viện. Buồn vui “nhà một vú” 11h trưa, căn nhà trọ ọp ẹp sát vệ đường Xa lộ Hà Nội (phường Linh Trung, TP.Thủ Đức, TP.HCM) nóng như lò hơi. Ít phút sau, căn nhà đã chật kín những nữ bệnh nhân trở về sau quá trình vào cơ sở 2 Bệnh viện Ung Bướu TP.HCM thăm khám, hóa, xạ trị ung thư. Mặt đỏ gay, hai mí mắt sung phù như vừa mới khóc, bà Nguyễn Thị Thấy (SN 1956, quê tỉnh Tiền Giang) cố gắng nhấc cánh tay run lẩy bẩy đón lấy ly nước chanh thơm mát từ người phụ nữ trọc đầu, ngực chằng chịt những vết sẹo to tướng. Bà tên Nguyễn Thị Phượng (56 tuổi), người đứng ra thuê căn nhà trên để làm chỗ trú thân cho những người đồng bệnh nghèo khổ. “Chị Thấy vừa xạ trị về nên còn mệt lắm. Chúng tôi vừa mới xoa bóp, vắt nước chanh cho uống ...